Hồi kết (volume 1)
Đã xảy ra
nhiều chuyện sau đó.
Chuyện đầu
tiên, khi tôi nói với Satsuki-san là mình đã làm hoà được với Mai, sau mọi chuyện
thì cô ấy vẫn an toàn không một chút sứt mẻ. Vậy mà cô ấy chỉ trả lời : ”Thế
à. Vậy thì tốt.”
Bằng câu trả
lời cộc lốc đó, tôi không thể hiểu được cảm xúc thật của cô ấy như thế nào,
nhưng chắc chắn Satsuki-san cũng đã rất mừng với kết quả này.
“Dù nói là
nói vậy thôi, chứ thật ra cậu rất thích Mai đúng không nào !”
Tôi thử trêu
chọc cô ấy bằng lời nói đó với một nụ cười tươi trên môi, nhưng cô ấy lại lấy
quyển sách đập tôi. Có vẻ còn lâu bản thân xứng tầm thành đối thủ với cô ấy.
Còn về
Kaho-chan, cô ấy vẫn hiểu lầm mối quan hệ giữa tôi và Mai. Trong khi đó với
Ajisai-san, tôi vẫn chưa có dịp đến nhà cô ấy. Mặt khác, ngay lúc này lại đang
có một cuộc chiến tranh lạnh giữa Mai và Satsuki-san.
Từ bên ngoài
nhìn vào, nhóm của bọn tôi trông thì bình thường đấy, nhưng thực ra thì nội bộ
lại có khá nhiều vấn đề.
Sau đó, bất
cứ khi nào tôi lướt mạng xã hội, tự hỏi liệu cái dáng vẻ hạnh phúc trên những bức
ảnh kia có phải là thật hay không.
Mối bất hoà
của tôi với Satsuki-san, khoảng khắc trở thành bạn với Ajisai-san, lúc Kaho-chan
hiểu lầm tôi, và cuộc chiến của tôi với Mai.
Nhìn một lượt,
có vẻ tôi không đến cùng bảo vệ nơi này vì lợi ích của mình. Sau tất cả, nhìn lại
một lượt những chuyện đã xảy ra, tôi đã có thể đường đường chính chính khai màn
cuộc sống cao trung đúng nghĩa rồi.
Và đó là những
gì bản thân tôi cảm thấy…
Thấp thoáng
thì cũng đã hết tháng sáu.
Đây chính là ngày định đoạt cho cuộc chiến của
bọn tôi
Sau cái vụ
Satsuki-san nói với tôi là rất nhiều người có chìa khoá để lên sân thượng, bọn
tôi quyết định nói chuyện ở một chỗ khác.
Và đó là tại
nhà của Mai.
Một ngôi biệt
thực khổng lồ như một cái lâu đài vậy. Cô ấy sống ở tầng trên cùng, một căn hộ
áp mái ở tầng 25. Có hẳn một thang máy riêng biệt thông với bãi đậu xe, nhìn
như kiểu vừa lên trên tầng là thấy ngay nhà cô ấy luôn vậy.
Có chút buồn
cười. Tuy nhiên mặt tôi vẫn cứng đờ ra.
“Chậc..”
Cô ấy đã thực
sự dẫn mình vào đây ư? Đây là đùa đúng không?
Trong đầu
tôi tràn ngập giọng của Kaho-chan, “Hãy nhìn đi! Giàu có nè! Quyền lực nè!”
“Sao vậy? Phòng
khách ở bên này.”
“Đây là lần
đầu tiên tớ thấy một ngôi nhà có hẳn phòng tiếp khách…”
Vì đã tan học
nên Mai về nhà trước và thay quần áo của mình. Cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi mềm
mại trông như làm bằng lụa, và quần tây. Tóc cô ấy, đương nhiên là để chúng xoã
ra.
Bọn tôi đi
qua một căn phòng trống trơn trông giống như một sàn nhảy vậy, rồi đi đến một
căn phòng khác. Khi đi ngang qua hành lang, có rất nhiều bức tranh, và mấy cái bình
nhìn khá là đắt tiền….
“Không hiểu
sao, tớ có cảm giác như sắp bị cậu nuốt chửng bởi loại áp lực này…”
“Hahaha, vậy
chúng ta sẽ được bên nhau mãi mãi rồi.”
“Không ngờ cậu
có thần kinh như thế luôn?!”
Tôi rùng
mình khi nhìn thấy cô ấy vừa tự xoa bụng mình vừa nói một cách thoả mãn.
Khi đến
phòng khách, bên trong có hai chiếc ghế sofa lớn và một chiếc bàn ở giữa. Lúc
tôi gần như ngồi đối diện phía Mai, cô ấy đã kéo cánh tay tôi. Sau đó, bắt tôi
ngồi bên cạnh mình.
“Chúng ta sẽ
không nói gì như kiểu một hợp đồng quan trọng hay đại loại như vậy đâu. Nên cứ ngồi
ở đây đi.”
“U-ừm, tớ
không để tâm đâu mà…”
Cô ấy ngồi gần
như vậy, khiến tôi không thể bình tĩnh được. Chưa tính nào là nắm tay rồi đặt
tay lên đùi nữa. Tôi có phải là một con mèo đâu trời.
“Không có ai
khác ở đây hả?”
“Có hai người
giúp việc, nhưng hiện tại họ cũng có việc vặt ở ngoài rồi. Mama cũng chưa có về
nhà. Cho đến khi mama trở lại, chúng ta có thể qua đêm với nhau, chỉ hai đứa
thôi.”
“Không,
không đâu! Sau khi nói xong tớ sẽ rời ngay khỏi đây!”
“Hử, thế khách
sáo quá rồi.”
Hể!!! Cô ấy
hôn sau gáy mình!
“G-Gượm đã,
gượm đã! Cậu không được làm vậy! Tụi mình nói chuyện trước đã!”
Tôi hất tay
cô ấy ra khỏi người mình, rồi lùi hẳn ra một khoảng. Mai nhún vai tỏ ra thất vọng.
“Vậy, giờ vô
vấn đề chính. Chỉ trong vòng có một tháng thôi, tụi mình đã làm rất nhiều việc.”
“U-Ừm, Cậu
nói phải.”
“Tụi mình đã
dành ra thời gian ngang nhau với vai trò là người yêu và bạn bè.”
“Không đúng!
Sau vụ náo loạn đó, cậu đã chẳng bao giờ chịu buộc tóc lên cả!”
“Và đối với
hai chúng ta, vẫn còn rất nhiều điều chưa thể hiện được với nhau.”
“Tất nhiên
là rất nhiều rồi! Thời gian với vai trò là bạn thân quá ngắn mà! Này, đừng có
lơ đi chứ!”
Cô ấy vẫn
như thường lệ. Không, kiểu như là, vì biết rằng tôi đang lưu tâm đến cô ấy, nên
đã trở nên quá tự phụ.
Cho dù là vì
cô ấy, những lời nói khi đó đối với tôi…Hiện tại, muốn hối hận cũng đã quá muộn
màng!
“Vậy, giờ
thì.”
Mai đưa tay
giục tôi.
“Cứ theo ý cậu
đi.”
“….Được rồi.”
Cuối cùng
thì cái ngày này đã đến.
Mai mỉm cười
đắc chí, tin chắc rằng đó là phần thắng của mình.
Vì tôi đã để
cô ấy chạm vào cơ thể mình, cũng như là lúc sau đó tôi hôn cô ấy. Cho nên, có
thiết thực để bọn tôi lại tiếp tục làm bạn với nhau được không?
Nhưng, tôi
không muốn nói dối cảm xúc của chính mình.
Tôi sẽ đặt
niềm tin vào Mai.
“Nghe nè.”
“Aa.”
“Đúng như tớ
nghĩ, tớ vẫn không thể, vụ trở thành người yêu của nhau ấy.”
Nụ cười cô ấy
chợt tắt. Mang trông mình dáng vẻ hoang mang.
“Cậu nói
gì…? Cậu đã bắt tôi phải quay lại với cậu như thế này rồi mà cậu vẫn nói vậy được?
Cậu là tra nữ ư..?”
“Không phải,
nghe đã nè!”
Tôi duỗi tay
ra.
“Hãy để tớ
giải thích theo một cách không gây ra bất cứ hiểu lầm nào, với lại tớ cũng
không có ý định đùa giỡn gì với cảm xúc của cậu cả!”
“Cậu đã quyết
liệt ngăn cản khi tôi cố tìm một tình yêu mới…”
“Chuyện đó
là tất nhiên rồi! Nếu tìm được người cậu thực sự yêu thì không nói gì, tớ nhất
định sẽ ủng hộ cậu!....Có lẽ vậy.”
Khi nói
xong, tôi quay mặt của mình đi và hơi bĩu môi. Mai nhìn tôi thở dài.
“Và tất
nhiên là cậu đã dụ dỗ tôi bằng cách trưng ra vẻ mặt khiêu gợi đó…”
“Là cậu tự
xem như vậy thôi! Tớ không có tội!”
Dù gì thì mọi
thứ cũng là lỗi của cô ấy.
“Tớ vẫn còn
rất nhiều việc muốn làm với bạn bè lắm! Nhưng thành ra thế này là do cậu không
chịu buộc tóc lên!”
“Chúng ta có
thể làm điều đó với tư cách là người yêu của nhau mà!”
“Điều đó
không thể được!”
“Tại sao chứ?!”
“Vì.”
Tôi khựng lại.
“…Vì?”
Khi cô ấy hỏi,
cảm thấy mặt mình như nóng bừng lên.
Do tôi chắc
rằng nếu trở thành người yêu của nhau, tôi phải luôn cố gắng hết sức để giữ ý tứ
bề ngoài của mình trước mặt cô ấy để cô ấy không thấy thất vọng, và tôi không
thể cư xử thoải mái như với tư cách là bạn cô ấy…
Hơn hết, tôi
nhất định sẽ ghen nếu như thấy cô ấy đi cùng với một người khác. Rồi sau đó có
thể sẽ khóc vì cô đơn trong những lúc cô ấy không có ở đây vì công việc của
mình.
Tôi nhận ra
rằng mình đã thay đổi rất nhiều.
Nhưng chắc
chắn một điều, một người vẫn đang cần thêm nhiều nỗ lực để trải qua những ngày tháng
bình thường ở trường như này, vẫn chưa sẵn sàng cho cái chuyện yêu đương đó chút
nào.
Cho nên.
“…Tớ muốn vẫn
là bạn với cậu.”
“…”
Tôi đã thật
lòng nói ra cảm xúc của mình.
Cô ấy bình
tĩnh nhìn tôi như thể cô ấy đã chấp nhận mọi thứ.
“Ra vậy.”
Giọng nói
không một chút cảm xúc.
“Nhưng.”
Đáp lại cái
gật đầu của cô ấy, tôi cúi gầm mặt xuống thì thầm.
“Tớ thực sự
thích cậu…với tư cách một người bạn, tớ cũng nghĩ việc để cho cậu làm những gì mà
mình muốn….thế nên…”
Mai nhìn tôi
chớp mắt.
“Tại sao…?”
“Tại sao ấy
hả, ừm….một mối quan hệ, đại khái là, trên tình bạn dưới tình yêu chăng?”
Tôi biết
mình đã nói những điều không hợp lý nhưng được đà tôi tiếp tục giải thích với
cô ấy.
“Bây giờ, tụi
mình hãy giữ mối quan hệ đó đi, ít nhất là cho tới khi cậu tìm được một người cậu
thực sự thích! Thì chúng ta vẫn sẽ giữ mối quan hệ giữa tình bạn và tình yêu
này…Đúng rồi, là bạn Rema! Chính nó !”
“Bạn Rema.”
“Một mối
quan hệ mới giữa Renako và Mai…Cậu thấy sao…”
Sự im lặng
bao trùm một cách đáng sợ.
“Đó là.”
Mai xoa cằm.
“…Nó có hơi
rườm rà quá không..?”
“Ơm.”
Đúng là vậy.
Vì tôi vẫn
chưa đủ dũng khí và tự tin để tiến xa hơn.
Trước đây,
tôi đã tự đánh bóng bản thân vì mục tiêu của buổi khai màn cao trung, nhưng…tôi
nghĩ, một tháng là quá ngắn cho tất cả mọi thứ. Đó là lý do tại sao, cái bước
ngoặc lớn này tôi vẫn không đủ năng lực để xử lý được.
Nhưng tôi ý
thức được sự cố gắng của chính mình trong quãng thời gian gặp rắc rối với Mai vừa
rồi. Đuổi theo cô ấy, cố gắng mọi thứ để cả hai có thể hoà giải.
Cho nên, nếu
có thể….
Một ngày nào
đó có cơ hội, tôi có thể tiến đến, cùng với Mai.
Sâu trong
tâm trí, tôi có thể nghĩ rằng một mối quan hệ [người yêu] của Mai rốt cuộc là một
điều tốt.
Cho nên đã dẫn
tôi đến nước này…
“Cậu thấy
sao…?”
Một tên
không biết thân biết phận, lại lấy tư cách đó để nhờ một siêu nữ thần chờ đợi cậu
ta, tôi dám cá trên đời này không có ai khác ngoài tôi ra cả….
“Tôi chưa
bao giờ nghĩ đến một lựa chọn thứ ba ngoài bạn bè hay người yêu cả.”
“T-thì đây
là cái đầu tiên được mà? Như kiểu hồi đó, chẳng phải cậu muốn chúng ta trở
thành [hai người xa lạ] đó sao…”
Mai lấy tay
che mặt.
“….R-ra là vấn
đề đó? À ừm, được rồi, tớ nghĩ chúng ta nên __”
“Không.”
Cô ấy cắt
ngang lời tôi.
“Thành thật
mà nói, mọi thứ đã đi theo một hướng không mong muốn, là tôi đã không đủ tốt để
làm cho cậu yêu mình. Hơn nữa, tôi lại gây ra cho cậu cậu rất nhiều rắc rối,
đây là kết cục không thể tránh được.”
Cô ấy bất ngờ
kéo tôi vào lòng.
“Hể.”
“Ui trời.
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi gặp được một người như cậu đó. Một cô gái thú
vị.”
“Ừm, nè,
chúng ta là bạn Rema đúng không? Hành động này là sao.”
“Cậu đã
nói như là bạn bè, nhưng lại muốn giữ lại cái việc mà tôi có thể làm những gì
mình muốn. Đây không phải là cái mác bạn tình sao?”
“Không hề, mối
quan hệ của cả hai, thì cả hai phải tự đặt ra chứ!”
Tôi cảm giác
như cô ấy sắp hôn tôi, cho nên đã nhanh chóng né tránh đi.
“…Fufu,
tôi hiểu rồi.”
“A, t-tai,
không được!”
Sau khi
tránh được môi cô ấy, thì lại chuyển sang cắn nhẹ tai tôi, C-cơ thể muốn nhũng
đi!
“Vậy,
thay vì cậu cảm thấy có lỗi vì cậu đã không thể quyết định. Thế sao chúng ta
không làm một trận khác?”
“Trận khác?”
Cô ấy từ từ
thổi vào tai tôi, khiến cơ thể không khỏi run lên.
“Aaa, cậu nhất
định sẽ làm bạn Rema, và tôi cũng nhất định để cậu trở thành người yêu của
mình. Dù sao thì tôi cũng không có ý định bỏ cuộc. Thời hạn là bao lâu, để xem
nào.”
Cô ấy nở một
nụ tuyệt mỹ nhìn tôi.
“Cho đến khi
tốt nghiệp, cậu thấy sao?”
Tôi đã bị nụ
cười rạng rỡ đó làm cho mờ mắt. Thiết nghĩ bản thân đã có thể trụ được khá tốt
áp lực lớn từ cô ấy, nhưng vẫn còn lâu mới có thể hấp thụ hết được.
“T-Tớ hiểu rồi.
Được thôi, tớ đồng ý. Và tớ vẫn giữ nguyên suy nghĩ rằng là làm bạn tuyệt vời
hơn là người yêu.”
Tôi vẫn còn
chưa nói dứt lời mình thì cảm thấy cơ thể đột ngột nhẹ bẫng. Hả, cô ấy đã bế
tôi lên.
Đây không phải
thứ người ta gọi là kiểu bế công chúa sao…
“Ể, đợi
đã?!”
Cô ấy vẫn bế
như vậy rồi đi đến một chỗ khác.
“G-Gì vậy?!
Cậu thực sự đáng sợ đấy!”
Nếu bây giờ
tôi cố vùng vẫy, thì có thể sẽ bị ngã từ tay trên cô ấy xuống bất cứ lúc nào,
nghĩ đến đó thôi cũng khiến tôi rùng mình. Được một lúc, Mai cũng đặt tôi xuống
một cách nhẹ nhàng.
Đây là…một
chiếc giường khổng lồ.
Giường….hưm?
Giường ư?
“Ơ, gì chứ với
cái giường có rèm kiểu này giống như bước ra từ truyện tranh vậy ?!”
“Đây là
phòng ngủ của tôi. Giờ thì chúng ta hãy bắt đầu trận đấu của mình thôi. Hãy bắt
đầu với việc cải thiện sự thân mật của hai chúng ta như một người yêu của nhau
nào.”
“Chẳng phải là
quá đột ngột rồi sao!”
Cô ấy đưa
tay cởi nơ của tôi ra.
“Dù đã nói rằng
thời hạn là cho đến khi tốt nghiệp, nhưng tôi đảm bảo sẽ kết thúc việc nay ngay
trong hôm nay.”
Nụ cười táo
bạo của cô ấy tràn ngập trong tầm nhìn của tôi, và chỉ trong một khoảng khắc ngắn,
tôi có thể cảm nhận được sự mềm mại của môi cô ấy trên môi mình. Môi tôi hoàn
toàn bị lấp đầy.
Đã lâu rồi kể
từ nụ hôn cuối cùng kia, nó ngọt ngào và có vị như Mai.
“Ư, Ưm..”
“Nghĩ lại
thì, giới hạn của mối quan hệ Rema là gì nhỉ?”
“Nụ hôn! Kiểu hôn bạn bè ấy!”
Không hề có
ý dừng lại, cô ấy lần lượt cởi từng chiếc cúc áo của tôi. Này!
“Hiểu rồi.
Vậy không nghi ngờ gì nữa, trở thành người yêu của nhau sẽ tốt hơn rất nhiều,
phải không nào?”
“Cái này chỉ
có cậu nói thôi!”
Trước khi cô
ấy kịp nhìn thấy đồ lót của tôi, vội vàng đặt hai tay mình trước ngực, nhưng cô
ấy lại dễ dàng gỡ chúng ra.
Aaa, chuyện
này y hệt như chuyện hôm rồi xảy ra! Cái đà này mình sẽ bị cuốn đi mất!
“Tớ không có
dễ dãi như vậy đâu!”
Vì vậy tôi
đã cố gắng quạu lên, nhưng.
“Cậu đáng
yêu thực sự đó, Renako.”
“Không không
không không không không…”
Aaa, xấu hổ
quá đi.
“Không, cậu
không được! Chúng ta không phải người yêu của nhau! Hôm nay không tính! Trận đấu
ngày mai mới bắt đầu, vào tháng bảy!”
“….Tôi hiểu
rồi.”
Mai dừng động
tác, rụt tay lại.
Tôi có chút
ngạc nhiên nhìn cô ấy, và sau đó cô ấy điềm đạm mỉm cười.
C-Cái cô gái
này…
“Khi nào
muốn cậu cứ nói, tôi đảm bảo sẽ dịu dàng với cậu.”
“Đừng có mà
lật lọng như vậy!”
Cô ấy bao bọc
lấy cơ thể tôi bằng hơi ấm của chính mình, rồi từ từ thì thầm vào tai tôi.
“Nếu cậu
lựa chọn trở thành người yêu của tôi, những ngày tháng tuyệt vời này sẽ kéo dài
mãi mãi. Chuỗi ngày mà tôi luôn được nhìn thấy cậu và tắm cho cậu bằng tình yêu
của mình. Hai chúng ta, trên chiếc giường này, ôm nhau không một mảnh vải trên che
thân, không bị ai quấy rầy.”
“L-Làm chuyện
như này, mỗi ngày ư…”
Nhìn nụ cười
hoàn hảo đó, tôi chậm rãi nuốt nước bọt.
Sau đó, tôi
kéo tấm trải giường lên và hét thật to
“Không có sự
lựa chọn nào khả thi hơn việc làm bạn thân cả!”
Và thế là,
cuộc chiến của chúng tôi đã kết thúc.
Và mở sang một
cuộc chiến khác.
Nhận xét